"Nghe cái nghe của mình, thấy cái thấy của mình, nói cái của chính mình", gọi là Tự Tứ. Không thường hằng Tự Tứ thì một năm ít ra cũng phải được 1 ngày. Tôi cũng k dám nói mình thường hằng Tự Tứ nên chọn Tự Tứ vào tháng 7 và để chắc ăn nên tôi nhập thất. Do đó tháng 7 hàng năm tôi không đi xa cũng như không đi off mà chỉ tiếp bạn bè đến thăm và vài lần cà phê cóc trong xóm.
Sáng nay cà phê với Trung Thu mà giọng hơi khàn. Đùa với TT rằng "lần nào gặp TT cũng giọng hơi khàn, chắc tại hôm qua uống rượu với Lãng Tử Sàigòn và Cướp Biển nhiều quá nên khàn". Thực ra tôi biết mình khàn giọng bởi suốt đêm qua không ngủ được.
Tôi thường ít ngủ, mỗi đêm chừng 4 hoặc 5 giờ. Do đó, suốt đêm không ngủ được ắt phải có lý do. Một lý do duy nhất là có ai đó trong số người thân của tôi xảy ra chuyện. 10 ngày trước cũng tình trạng này, thì sáng sớm tên đệ tử Phan Quốc Vinh của tôi ở Nha Trang điện thoại báo rằng:
- Con đã nhập bệnh viện ung bướu nè sư phụ ơi
- Trời, sao vậy?
- Tự nhiên con bị nổi cái hạch ở cổ, bệnh viện ngoài đó chuyển vô đây nhưng từ hôm qua tới giờ còn chưa đến phiên thứ tự khám của con nữa, huhu"...
Lần này tôi không biết chuyện gì sẽ xảy đến cho ai nên cứ nằm tĩnh tâm đến sáng. Lúc Trung Thu ra về thì đệ tử Thích Nữ Tịnh Duyên điện thoại báo tin thầy Lê Hoàng Chung đang hấp hối. Thế là một người bạn thân hết mực ái mộ tôi vào những ngày ông đã về chiều, một cây đa mẫu mực của xứ Phan thành, một nhạc sĩ giáo viên hiền lành thân thương của trường Phan Bội Châu, một tác giả của những bản nhạc gắn liền từng sự kiện trưởng thành của Phan Thiết... sắp sửa ra đi.
Hẳn giờ này bài hát "Tình ca Phan Thiết" của bạn tôi vẫn vô tư phát lên trên mỗi chuyến tàu sắp đỗ ga Mường Mán... và tôi, đang trong thất hồi hướng về anh.
Tôi đến thăm bạn năm 2007, đứng trước ngôi nhà cổ nhất Phan Thiết, chiếc xe lãng tử và các cô ca sĩ nhí của nhạc sĩ Lê Hoàng Chung.
Phan Thiết là nơi các cậu và mẹ ruột tôi định cư thời thơ ấu. Cậu tôi là ông tổ nghề làm chìa khoá Ba Phước, các anh con cậu tôi hiện là chủ tiệm mắt kính Minh Hùng, Minh Nhã, em tôi đang gánh vác hiệu giày Nam Long. Với tôi, Phan Thiết là quê hương thứ 7 sau Quảng Trị (ông ngoại), Huế (bà ngoại), Hà Nội (ông nội), Quảng Nam (bà nội), Cần Thơ (cha mẹ nuôi), và Sàigòn (nơi tôi gần 50 năm sinh sống). Viết về Phan Thiết, Trần Thiện Thanh và Lê Hoàng Chung tôi có bài thơ đã đăng báo Bình Thuận như sau:
Cố hương
Nàng Tấm xưa
tuy khoác chiếc áo cát vàng óng ánh em vẫn lọ lem
bởi vương nồng mùi cái món thân quen mỗi bữa cơm nghèo không thể nào thiếu được
cùng vết nứt nẻ khô cằn xứ hoang mạc cô liêu
Yêu em chắc chỉ có chàng say trăng Lầu Ông Hoàng lãng bạt
vài kẻ ôm đàn viết khúc nhạc quê hương
hay người lính xa nhà tương tư biển mặn
và những con người một đời uống nước Mường Giang
Rồi cô tấm đã gặp hoàng tử trong một ngày nhật thực
phố bỗng lên thành
áo lụa kiêu sa
như trong mơ muôn lâu đài hiện lên trên triền cát
Mùi nồng xưa chìm lắng giữa hương hoa
Dẫu em thành hoàng hậu ta vẫn tin em là cô Tấm
thông thái thảo hiền vương giả bao dung
chỉ cần em còn giữ lại một vuông nhà cổ
ta mãi thầm thương gọi…
cố hương!
Thu 2009
Thái Thanh Nguyên
Ngày xưa em có học đàn ghitar do thầy Chung dạy đó chị hiiiiiiiiiiiii
Trả lờiXóaHôm trước ko bận việc là theo chị đến thăm thầy được rồi
Trả lờiXóaNếu được, chiều em rủ quocchuong đến thăm thầy xem sao rồi cho ta biết tình hình với. Hiện ta gọi lại con thầy máy ai cũng tắt cả nên k biết gì khác hơn.
Trả lờiXóaDẫu em thành hoàng hậu ta vẫn tin em là cô Tấm
Trả lờiXóathông thái thảo hiền vương giả bao dung
chỉ cần em còn giữ lại một vuông nhà cổ
ta mãi thầm thương gọi…
cố hương!
đúng rồi, chỉ cần giữ lại được chút cố hương chút hồn quê thì sẽ ko sợ bị bay mất bị cuốn đi ;))
Tiện đây em tặng chủ bút bài này em vừa gõ đc :D
Trả lờiXóaQuá khứ
Khi lên ba
Tôi không còn quá khứ
Lúc năm tuổi tôi nhớ
Quá khứ buổi chiều qua
Quá khứ năm lên bảy phía xa
Là thế kỷ của những võ sĩ đạo
Mười một tuổi lòng tôi mách bảo
Quá khứ là những chú khủng long
Mười bốn tuổi mùa đông
Những trang giáo khoa biến thành quá khứ
Mười sáu tuổi tôi nhìn chăm chú
Những đường chu vi quá khứ rung rinh
Và năm nay mười tám tuổi thật kinh
Tôi không biết
Bây giờ
Là lúc nào!
Đoàn Minh Tuấn dịch
Xiuntaro Tanikava
( Nhật Bản)
chị viết hay thật, em rất ngưỡng mộ chị
Trả lờiXóaChia sẻ với đêm mất ngủ của Nguyênvà hy vọng người bạn ấy sẽ vượt qua được ngưỡng cửa.. mà ai cũng một lần phải đến. Con người ta có số cả biết đầu lại có lần sau cùng nhau chụp tấm ảnh đẹp, rõ hơn... ảnh trên mờ mờ quá.
Trả lờiXóaThanks chị chia sẻ, mong là như vậy. Ảnh chụp bằng điện thoại nên chỉ được thế thôi chị à.
Trả lờiXóaVô niên nhọc rồi. Đi dạy tranh thủ ghé ta coffee em nhé.
Trả lờiXóaThể thơ họ có mới nhưng tứ này không mới em à. Hay em thử dịch ta xem, có thể do người dịch mà độc giả thấy k mới.
Trả lờiXóaVậy là Chị có tánh linh há!
Trả lờiXóaMong là mọi việc tốt đẹp đến với người ban. của Chi. Mặc dù biết rằng trong cuộc hành trình đến đi con ngừoi vẫn chỉ độc hành ma thôi.
Tối nay lạy Phật , em cũng hồi hướng cho Bạn Chị vạn sự bình an!
Dịp ra Phan Thiết chơi em đã vinh dự theo SP đi thăm thầy Chung ốm và tận mắt nhìn thấy ngôi nhà cổ nhất đất Phan Thiết. Giờ biết thầy sắp ra đi lòng em cứ nao nao ...
Trả lờiXóaThầy Chung sinh 1930, nay đã hơn 82, ra đi cũng được. Chỉ tiếc ổng hiền lành thanh bạch nên muốn ổng sống lâu hơn để làm gương cho mọi người vì ở Phan hầu hêt ai cũng biết hoặc từng nghe đến tên thầy Chung dạy đàn.
Trả lờiXóaNếu em được gặp lúc ông còn khoẻ thì ấn tượng lắm. Đăng Minh gặp rồi.
Trả lờiXóaChắc bi chừ đàn ngon lắm rùi hử? :)
Trả lờiXóaGió cũng yêu PT ...một tình yêu từ thời thơ trẻ ...
Trả lờiXóachia sẻ với N những nỗi niềm , chúc mừng những hội ngộ và ... chúc bình yên trước những chia xa nghen TTN
Thanks. Quê Gió ở đâu? Không phải Nha Trang chứ? Chắc gần như Gió, Ng có một tình yêu thời 16 với Nha Trang.
Trả lờiXóaQua nhà Gió thấy câu "Cỏ chỉ là ... cỏ thôi" làm Ng cứ nhớ câu thơ của mình:
"Lá cỏ, ừ. Lá cỏ thôi
Sao làm ngọn gió bồi hồi nhớ nhung"
Muốn còm tặng Gió mà k biết dán vô đâu vì ảnh ấy gió lấy code từ photobucket chứ k có trong album blog.
Cuối cùng thì nhạc sĩ Lê Hoàng Chung đã qua đời vào giờ Mão ngày mồng 2 tháng 8 âl tức 30.08.2011.
Trả lờiXóaChúc bạn an vui nơi cõi Thường hằng.
Xin gui loi chia buon toi gia dinh nhac si Le Hoang Chung.
Trả lờiXóaHappy belated birthday Tung Thai ;-)
Trả lờiXóaKính bái
Trả lờiXóaNhạc sĩ Lê Hoàng Chung
Chơi đã rồi về hỉ
Không rồi lại có, có hoàn không
Có thì cũng có đấy
_______________________________
Học Sinh Phan Bội Châu
Tác giả: Lê Hoàng Chung
Học sinh. Phan Bội Châu tiến lên đi dù đường trường xa vai sánh vai không ngại gì học sinh. Phan Bội Châu chúng ta đây cháu con Lạc Hồng thề noi gương muôn người trước một hai hai một hai dưới nắng mai rộn ràng lời ca vang ...
Có gì?
Trả lờiXóaMột chữ
Chung
Anh trốn đâu tu luyện giờ mới hạ san? Nghe cũng khá đấy. Hìhì
Trả lờiXóaTôi 1 lần đến gặp anh Chung, người đàn ông gầy guộc nhưng có đôi mắt sáng. Phía sau cặp kính lão, đôi mắt ấy như ẩn hiện 1 nụ cười thân thiện va niềm nở.
Trả lờiXóa1 chút nghiêm nghị, 1 chút cợt đùa, toát lên nét lãng mạn ở độ tuổi 80 của 1 Nhạc sĩ-Nhà giáo.
Xin chào anh lần cuối, anh Lê Hoàng Chung.
Trả lờiXóa
Trả lờiXóatholoan has sent you a message:
Heal the world.
To:tungthai
Những hình ảnh của video clip heal the world của bạn thưc là xúc động.Cám ơn bạn.
Michael Jackson - Heal The World with lyrics and one man band.
Micheal may be gone, not out of our lives .God has turned Michael into an angel with wings on his back.Michael may have not been able to see this, but he could hear everything from inside. He was without a doubt the greatest performer we have ever seen..
Tommy from Australia
.
Lâu không gặp, nay anh trở lại thăm đúng vào entry này , hay thật.
Trả lờiXóaNga nói anh lâu nay cũng bặt tăm kìa. Sao vậy?
Trả lờiXóaVợ không cho lên net, bắt đi tìm việc làm.
Trả lờiXóaAnh giao hết site cho út trông coi dzồi.
Hôm qua xin việc tay chân trong nhà hàng, chủ không cho vì sợ anh xúi đình công tăng lương công nhân, thành lập công đoàn cho bồi bếp trong nhà hàng và ông chủ là bạn anh.
Lý do không nhận : sợ anh dành hết mấy cô bồi bàn của ông chủ.
Trả lờiXóa
Trả lờiXóa... văn hóa bác ....
http://tunthai.multiply.com/journal/item/5582
thơ này mang ra chợ treo thì hợp hơn ).
bôi bác!
Trả lờiXóaI laugh and make people laugh to overcome the indecency
and take my unconsciousness to feel happiness
Citations sur les hommes:
Trả lờiXóa- Les gentils sont laids
- Les beaux ne sont pas gentils
- Les beaux et gentils sont gay
- Les beaux gentils et hétéro sont mariés
- Les hommes pas trop mal et gentils n'ont pas d'argent
- Les gentils pas trop mal et avec de l'argent pensent qu'on ne veut que leur argent
- Les beaux sans argent sont après "notre" argent
- Les beaux pas très gentils ne nous trouvent pas assez belles pour eux
- Les hommes qui nous trouvent belles qui sont gentils et ont un peu d'argent sont timides et ne prennent pas d'initiative
- Les hommes qui ne prennent pas d'initiative sont effrayés dès que nous la prenons !
- et pour ce qui est du sexe... 3 sur 10 sont incompétents !
Et maintenant, est ce qu'on a encore des doutes à savoir pourquoi il y a autant de femmes célibataires ?"
Anonyme
chu TT ma biet " sợ " gi ah :))
Trả lờiXóaThông minh nhỉ.
Trả lờiXóaCông nhận...
Trả lờiXóaAi dzậy?
Trả lờiXóaHông tiền có đẹp trai và thông minh như anh TT hôn?
Trả lờiXóaTT
Trả lờiXóaGiỏi ;-)
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaTrung Thu
Em N. xem tử Vi Quang Trần và Venus Thiên xem ok không?
Trả lờiXóaAnh La Toàn Vinh sẽ dẫn độ QT dìa ra mắt bên đàng gái mùa đông năm nay.