Em nằm ngự đỉnh trần khô khát
Thấm cỏ cây bằng từng giọt phôi phai
Nắng chạnh lòng xoa dịu vết heo may
Bầy sương lạnh sầu long lanh ngực đá
Ta đến muộn màng hơn biển cả
Và ra đi chắc sớm hơn ngươi
Ta chỉ nằm lên em yên ả
Nghe đất trời thiêu cháy phút đơn côi.
Thái Thanh Nguyên
Hòn Khô (núi Cô Tiên ngủ) Nha Trang
póc tem !!!
Trả lờiXóaKhoác áo phong sương
Nằm soi nhật nguyệt
Ta chờ em đến
Xoa dịu chút hương
@@
Em mang hình ảnh núi Cô Tiên qua những dòng thơ này làm chị nhớNha Trang yêu dấu qúa Nguyên ơi.
Trả lờiXóabài thơ hay quá chị ạ!
Trả lờiXóahay lắm chị thanhnguyen a, chị làm thơ giỏi quá, tưởng đơn sơ mà chẳng dễ phai tàn
Trả lờiXóaNha Trang có phải cố hương hay là chốn thân thương của chị?
Trả lờiXóaHình như Nha Trang là quê mẹ của em thì phải. Chắc nhờ vậy em mới thấm được bài thơ khô này. :)
Trả lờiXóaNhờ lên tận đỉnh mới cảm nhận ra văn cảnh đó Thuỷ ơi.
Trả lờiXóaCó em trên mỗi bước đời
Trả lờiXóaSao ta chẳng khắp phương trời lãng du ?
Nha Trang là quê huơng thứ hai vô cùng thân thuơng của chị đó em'
Trả lờiXóaNgày cuối tuần thật vui emnhá.
Hihi. Nguyên hỉu rồi. NT tuy chưa phải là quê hương thứ... của Ng, nhưng cũng như chị, với Ng thời bẻ gãy sừng trâu là nơi sinh trưởng của một người bạn rất thân thương.
Trả lờiXóaHe...he..Vậy là chị em mình cùng có một thành phố thân thương...để yêu, để nhớ...& để làm thơ hén ?
Trả lờiXóaCó đồng bệnh tương lân rồi, quá sướng đi nè.
Trả lờiXóaha..ha...vui thật là vui !
Trả lờiXóa